a chiếc ly chạm cạch vào ly tôi và mụ ta từ từ cứa thêm một nhát vào tim tôi :
– Chúc mừng nhóc bị …..thất tình !
– Chị …..
– Ngồi xuống ! – Dựa vào ghế , bả nhìn tôi cười khẩy – Đừng giận cá chém thớt chứ , em trai !
Ngồi phịch xuống , tôi cảm thấy bối rối . Vậy là việc tôi yêu đơn phương đã bị bả biết . Cả việc tôi là gay cũng không qua mắt được bả . Cuối cùng tôi chỉ là một thằng luôn luôn thất bại ! Thất bại trong tình yêu , thất bại trước chị tôi ! Vậy tôi làm được gì chứ ? Muốn khóc quá ….
Vớ chai rượu , không thèm rót ra tôi cứ tu ừng ực . Đến khi ngừng lại để thở thì thấy mụ phù thuỷ đang .. gọi thêm chai nữa . Quay lại mụ ta cười nhếch môi trước đôi mắt trố ra của tôi :
– Uống nhiều mới nhanh chết – Bả nhấp một ngụm rượi rồi nói tiếp – Nhóc chết thì chị mới độc chiếm gia tài được . Yêm tâm đi , sẽ không ai khóc vì nhóc đâu ! Nhất là người trong mộng của nhóc , họ vẫn sống vẫn vui vẫn hạnh phúc …bên vợ …
Thẳng tay tôi ném chiếc ly xuống đất . Bà là chị tôi sao cứ hành tôi thế hả ? Tôi đã muốn quên sao cứ nhắc đến chứ ?…
Đáp lại khuôn mặt đỏ gay của tôi là một nụ cười nhếch mép , mụ ta thản nhiên rót rượu và uống . Bây gìơ tôi mới biết tửu lượng của bả khá vậy . Biết bả là dân chơi nhưng rượu này không phải nhẹ , hoá ra chị tôi cũng không phải tay vừa . Mà nghĩ lại thấy bả nói ….cũng có lý . Tại sao tôi lại vì một người mà muốn chết chứ ( dù chết bằng rượu ) . Nhất là người đó lại có vợ , và không hề .. yêu tôi . Dù tôi có yêu anh như thế nào đi nữa thì mãi mãi vẫn là tình đến sau ….
Thở dài , tôi từ tốn thưởng thức rượu . Bây giờ tôi mới biết rượu cũng đắng chứ không ngọt . Đang uống thì giọng buồn buồn của mụ phù thuỷ làm tôi giật mình :
– Vậy là mình không độc chiếm được gia tài rồi . Buồn quá đi !
Phì cười , tôi lắc đầu chịu thua. Sao cái gì chị cũng biết thế ? Bộ suy nghĩ của tôi hiện ra mặt hả ? “ Có lẽ chị là người hiểu em nhất trên đời đấy , mụ phù thuỷ đáng yêu ạ “Bạn – Người yêu
Lời mở đầu : Bạn bè và người yêu thì ta chọn cái nào ? Chọn cái nào bỏ cái nào , ta đều có mất mát . Còn muốn vẹn cả đôi đường thì phải nếm …đau như tôi nè …
* * * * * * * * * *
– Hân muốn đánh Huy để trút giận thì cứ đánh !
Tôi ngập ngừng lên tiếng khi thấy Hân cứ im lặng không nói . Hân à , cứ đánh cứ chửi tôi đi , chứ đừng không nói và nhìn tôi với đôi mắt đó . Tôi có cảm tưởng đôi mắt đó như vừa vỡ ra trăm nghìn mảnh .
Hân vẫn nhìn tôi không nói gì nhưng anh lại định lên tiếng khi thấy tôi nói thế . Đừng mà anh…chúng ta có lỗi với Hân … người có lỗi là chúng ta mà …– Không thay đổi quyết định chứ ? – Hân nhìn tôi với đôi mắt ráo hoảnh .
– Không ! Người đáng đánh là anh – Anh lên tiếng không cho tôi nói .
Nhưng người có lỗi nhiều nhất là tôi , không phải anh , không phải Hân , mà là tôi . Tôi nói yêu Hân nhưng tình cảm lại đặt hết nơi anh . Tôi đã phản bội Hân , phản bội tình yêu của Hân …phản bội lại tình bạn của bộ ba : Hân – tôi – anh …
Nhìn Hân , tôi nói thật lòng :
– Hân cứ đánh , tôi đáng bị như thế !
– Huy…
– Đừng anh ! Anh nghe em lần này …
– Quyết định nhanh lên – Hân đột nhiên cắt ngang làm tôi giật mình quay lại , đó là đôi mắt không vui không buồn_như muốn đập muốn phá muốn hất tung tất cả…- Tôi không có thời gian để xem hai người yêu nhau .
Tôi muốn xin lỗi nhưng không nói lên lời , cổ họng như bị chặn ngang . Tôi hiểu Hân đã cố tình nói thế vì Hân vốn là người tốt và hiền lành mà . Tất cả cũng tại tôi đã làm Hân nói những lời trái với tính cách . Nếu tôi không yêu anh thì …không , không …tôi biết đó chỉ là suy nghĩ nhất thời thôi …tôi yêu anh như vậy sao có thể xa anh được ! Tôi yêu anh đến mức đang đánh mất một người bạn đây …
Hãy để Hân trút tất cả nỗi giận , sự uất ức … lên tôi , lên một người không chung tình .
Thở dài tôi nói :
– Hân cứ đánh ! Huy không chống trả đâu !
Thẳng tay Hân tát tôi không thương tiếc làm tôi mở to mắt kinh ngạc . Nhưng nhanh chóng hét lên khi anh đứng phắt dậy :
– Anh! Em bảo để em !
Chắc anh cũng hiểu khi nhìn vào mắt tôi nên mới ngồi xuống trong cái mím môi .
Cười khẩy , Hân nói khi thấy thái độ của anh :
– Cái tát này dành cho lời tỏ tình cách đây 9 tháng – Đôi mắt Hân chợt nheo lại rồi mở bừng ra – Cái tát thứ hai này dành cho lần hẹn thứ nhất !
Lần này Hân tát tôi mạnh hơn lần trước làm tôi hơi lảo đảo . Nheo mắt , Hân nhìn anh đang tức giận mà nói :
– Xót lắm phải không ?
Môi anh ngày một mím chặt nhưng tuyệt nhiên anh không nói gì . Anh phải rất hiểu cái đau tôi đang nếm cũng không bằng nỗi đau trong lòng Hân , và khi tát tôi Hân cũng đau lắm chứ …
Tiếp tục trút giận lên người tôi , Hân nói mà mắt long lanh như muốn khóc :
– Tát này dành cho cuộc hẹn thứ hai …cái này cho ngày 20-10 …cho lễ noel…tát cho ngày tình nhân 14-2…
Mỗi câu nói của Hân là kèm theo tiếng bốp !!! Tai tôi bắt đầu ù ù , má bắt đầu rát bỏng … cái đau bắt đầu thấm vào tôi thì Hân dừng lại thở dốc .
Nhìn vào bàn tay đỏ rát , Hân thở nhẹ và …tát tôi tiếp :
– Cái tát này dành cho ngày 8-3 !
Lần này tôi không thể đứng vững được nữa , nhưng anh đã nhanh chóng đỡ không để tôi kịp đổ xuống đất . Dù đang đau nhưng tôi vẫn kịp nhận ra :
– Ơ … đã đến ngày