XtGem Forum catalog
[sát hay] [Truyện hay] [ảnh][Góp ý]
Home
Ứng Dụng Game
Ảnh QTV🌙
Bây giờ là:09:21 ~ 2024-11-22
cập nhật: 19:45 24/06/2019
Search | Time:09:21 - 22/11/24|Báo Lỗi | Tập Tin UpLoad (0)| Lượt Xem:

Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

n như bị che khuất bởi dáng người cao cao của Quân.
– Chào em, Du. Đợi anh lâu chưa?
Tôi cúi xuống nhìn con mèo Bi của mình, nhưng miệng thì lại đang trả lời câu hỏi của Quân.
– Em vừa tới thôi. Em đợi Trâm Anh.
Quân tỏ ra ngạc nhiên, anh ta chống tay lên cằm, vẻ nghĩ ngợi.
– Trâm Anh không nói gì với em ư?
Tôi đẩy gọng kính cận, tò mò nhìn Quân. Anh ta nhún vai, thản nhiên nói.
– Trâm Anh chậm xe Bus. Nên sẽ đến muộn đấy.
– Mọi ngày Trâm Anh vẫn đi xe đạp điện, sao giờ lại đi xe Bus…- tôi hỏi lại.
– Ah uhm. Anh cũng không biết. Đúng rồi, cái chân của em. Ổn chưa?
– Em đi được rồi. – Tôi đáp nhỏ xíu.
Rồi Quân cúi người xuống, nhìn chăm chú vào con mèo Bi trên tay tôi, nghi hoặc.
– Con mèo Bi này ….
– À, hôm qua em sang nhà Trâm Anh chơi, nên nó theo em về. – Không kịp để Quân nói hết câu, tôi vội giải thích.
– Thú vị thật đấy.
Quân nhìn tôi rồi mỉm cười.
****
Trong khi đợi Trâm Anh đến, tôi và Quân dạo quanh bờ hồ như ý kiến của Quân vì con mèo Bi của tôi một mực nhảy sang người anh ta. Quân than vãn rằng anh ta không quen đứng yên một chỗ bế một con vật nặng như con mèo của tôi.
Quân nhìn hai cái bóng người và một con mèo trải dài phía trước, rồi quay sang nhìn tôi, chêu chọc.
– Du, em nhìn kìa. Bóng của em nhỏ xíu và có đến vai anh.
Tôi chăm chú nhìn hai cái bóng, rồi cũng gật gù đồng tình.
– Công nhận là anh cao thật.
– Thế không phải là do em gầy và nhẹ cân à?
– Em nghĩ là không. – Tôi ngoan cố cãi.
Quân cười cười, lắc đầu nhìn tôi, rồi lại cúi xuống nhìn con mèo Bi trên tay anh ta, đáp lại.
– Chắc em nuôi con mèo béo này.
– Vậy mà cũng có khối người chết mê chết mệt vì con mèo béo ú này đấy. – Tôi đá một hòn sỏi phía trước, cao giọng trả lời.
Quân quay sang nhìn tôi, nét mặt anh ta co lại, rồi bật cười thành tiếng. Tôi im de, thản nhiên đá tiếp hòn sỏi phía trước.
– Du, em bị cận mấy độ rồi? – Quân đuổi theo bước chân của tôi, rồi đi lùi hỏi.
– Nặng của nặng. – Tôi chắp tay sau lưng, mắt vẫn dõi theo hòn sỏi dưới chân.
– Là bao nhiêu?
– 5 độ rưỡi.
– Em biết lí do vì sao em cận chứ? – Quân vẫn đi lùi, kiên nhẫn hỏi lại tôi.
Tôi đẩy gọng kính, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của anh ta, rồi cũng trả lời cho qua chuyện.
– Chắc tại em hay ngồi trước màn hình máy tính và đọc sách thiếu ánh sáng.
– Ủa, vậy không ai quát em…à…ý anh là không ai nhắc em sao?
– Em ở một mình.
Quân xoay người, anh ta không đi lùi nữa, rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh. Đôi mắt đen láy của anh ta nhìn xa xăm vào mặt hồ phía trước, rồi lại quay sang nhìn tôi, cười.
– Anh cũng ở một mình, nhưng….anh lại không bị cận.
Tôi không đáp lại sau câu nói của Quân, chỉ lẳng lặng đưa đôi mắt dõi theo những chiếc xuồng Thiên Nga dập dình trong lòng hồ.

Chợt, có một bàn tay kéo tôi chạy về phía trước, theo tiếng gió và nắng, nụ cười của Quân trở nên lung linh một cách kì lạ.
– Du, chúng ta dạo quanh hồ thôi.
Tôi không trả lời, bàn tay vẫn bị Quân kéo đi và bước chân trở nên vội vàng hơn trước.
Giữa hồ, tôi và Quân đạp xuồng chầm chậm. Sự thật là tôi rất thích đạp xuồng Thiên Nga. Mỗi lần qua công viên, nhìn những con Thiên Nga dập dình trên mặt nước, tôi vẫn luôn tự nhủ khi nào có thời gian nhất định sẽ chọn cho mình một con Thiên Nga thật đẹp và điều khiển ra tận giữa hồ. Nhưng hết lần này đến lần khác, tôi vẫn chưa thực hiện được cái mong muốn nhỏ nhoi ấy.
Cảm giác bấp bênh giữa hồ và hai bên là những dòng nước dập dình thật tuyệt. Tôi vẫn im lặng thả hồn mình theo tiếng chân đạp xuồng, rồi tự hạ tay mình theo từng làn nước nhỏ đang lan ra.
– Có vẻ như em thích đi xuồng Thiên Nga? – Quân xốc con mèo trên tay, quay sang nhìn tôi, thắc mắc.
Tôi gật đầu nhẹ.
– Có vẻ như thói quen thường thấy nhất của em là đẩy gọng kính cận?
Tôi thuận tay, định đẩy gọng kính thật, nhưng như sực nhớ ra, tôi lại hạ cánh tay của mình xuống.
– Du, con mèo của em có bị say sóng không?
Những câu hỏi có nội dung chẳng mấy liên quan đến nhau của Quân khiến tôi bực mình. Nhưng rồi, tôi cũng co chân mà đạp chiếc xuồng Thiên Nga để quay về bờ. Đúng là con mèo Bi của tôi bị say sóng.
Nhưng, ngay khi chúng tôi chỉ còn cách bờ độ vài ba vòng quay nữa, thì con mèo của tôi bắt đầu nôn.
Nhìn một đống dớt dãi của Bi trên tay áo Quân, chợt tôi thấy ngượng kinh khủng. Con mèo Bi béo mập của tôi như biết ý, nó kêu meo meo nhìn Quân như hối lỗi.
Quân thận trọng trao con mèo cho tôi, rồi cứng nhắc tiến xuống hồ. Anh ta tóm lấy vài chiếc lá gần đó, xốc một ít nước và gạt cái phi vụ mà con mèo của tôi gây ra.
Khi Quân làm xong, anh ta tiến lại gần con mèo Bi của tôi, rồi lại quay sang nhìn tôi, im lặng.
Tôi ngước mắt nhìn vẻ mặt của Quân mà không thể phán đoán được nét mặt anh ta đang biểu lộ sắc thái gì, lí nhí cất giọng.
– Em xin lỗi. Em quên mất là con Bi nó bị say sóng.
Quân cười như không, đôi mắt đen láy như phủ một làn nước mỏng, ghé sát vào tai tôi, nói nhỏ.
– Anh sẽ ghi vào sổ nợ đấy.

Hôm nay, tôi thực sự giận Trâm Anh. Cả buổi chiều, cô bạn gần như mất tích. Mãi tối muộn, khi tôi đang cho con mèo Bi ăn. Tôi mới nhận được tin nhắn của Trâm Anh.
– Xin lỗi Du nhé, hôm nay tớ có việc bận, tớ không đến được.
– Sao cậu không thông báo cho tớ sớm hơn vậ
<<1 ... 5678>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết!
[like__2LIKE - dislike__2DISLIKE]
vote
/ - Phiếu
Link:
BBCode:
Tag:
BÌNH LUẬN - COMMENT
Không Văng Tục, Quảng Cáo, Spam Nếu Bạn Là Người Có Văn Hóa!

6 Cùng Chuyên Mục

6 Bài Viết Ngẫu Nhiên

Lên đầu trang
Ai.☆¨(`•.¸♥.•.♥¸.•´)¨Không☆Vui★Khi(•.•)Lần*Đầu (_._) Gặp♥ Gỡ∩..Ai(¯`v´¯)Không ☆BuồnNếu缁Lỡ鐆 Xa ░Nhau ░▒▓