ghế dựa dài bằng gỗ, cô hơi giật mình rồi ngồi xuống, đến khi ngồi xuống cô mới phát hiện chân mình thật mỏi, chắc cô đã đi được một quãng đường dài. Hơi giật mình nhìn những cây xanh bên cạnh, đây hình như là một công viên nhỏ, các cụ già và trẻ em đang vui đùa hạnh phúc, hoàn toàn khác hẳn tâm trạng thực tại của cô, thật là đáng thương cho chính mình.
Trong đầu, không ngừng hiện lên hình ảnh một năm bên nhau của cô với Kling, hắn chăm sóc cô tỷ mỉ, điên cuồng mà theo đuổi, ngoài hoa tươi và quà tặng, thường thường mang đến cho cô những việc nhỏ nhưng lại khiến cô cảm động, hắn theo đuổi cô đến nửa năm cô mới đồng ý làm bạn gái. Kết giao đến bây giờ là hai năm, nhưng tới hôm nay cô mới phát hiện thì ra cô chẳng hiểu gì về hắn.
Nghĩ rằng hắn là người đàn ông có tiền chung tính hiếm có trên đời, kết giao lâu như vậy, cái gì hắn cũng đều nghe cô, cái gì cũng tùy cô. Tính tình cô không tốt, hắn đều chiều theo ý cô, lấy sở thích của cô làm chuẩn, cả hai đều thích chơi, thích náo nhiệt, có chung hứng thú, cô nghĩ rằng đã tìm thấy một nửa của mình.
Hóa ra, hóa ra tất cả đều là giả. Thật sự là buồn cười, rất buồn cười. Cô nên khóc, khóc vì mình đã đâm vào một cuộc tình không đáng giá, trái tim rõ ràng đau xót nhưng vẫn không thể rơi nước mắt. Cô phẫn nộ không cam lòng, cảm giác bị lừa gạt bao phủ lấy cô.
Vừa rồi, hẳn nên cho hắn thêm vài cái tát nữa. Nhưng mà đánh thì thế nào, có đổi được tình cảm của chính mình không? Từ nay về sau có thể quên hắn, xem như một giấc mộng sao?
Không được, rõ ràng là không có cách nào.
Cô cứ ngồi như vậy, không thể tự hỏi. Cho đến khi một bóng đen che khuất tầm mắt cô, hơi giật mình ngẩng đầu, trừng mắt nhìn, nhìn thấy khuôn mặt cứng rắn quen thuộc.
Không nói gì trừng mắt hắn, có chút không rõ vì sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô.
Trình Dịch Dương ngồi xuống, không nhìn cô, “Anh vừa thấy em đi một mình trên đường.”
Lại trừng mắt nhìn, nhìn hắn, không dám tin, “Anh vẫn đi theo em?”
“Ừ.”
“Vì sao không gọi em lại?”
“Bộ dạng của em có vẻ rất muốn đi bộ một mình.”
Cô không biết mình nên khóc hay nên cười, người đàn ông này cứ thế im lặng đi theo cô.
Bọn họ lẳng lặng ngồi ở trên ghế dài, hắn không mở miệng hỏi cô vì sao lại đi một mình trên đường, vì sao không trở về nhà, mà cô cũng cứ như vậy, cứ để mặc hắn im lặng ngồi bên cạnh.
Thời tiết nóng như vậy, hẳn là hắn phải chảy thật nhiều mồ hôi mới đúng, nhưng trên người hắn lại ẩn truyền một mùi hương nhẹ khoan khoái, mùi vị thuần khiết nam tính.
Nhắm lại ánh mắt chua xót, yên lặng không nói gì.
Thật lâu, thật lâu, cô rốt cục mở miệng, “Anh Dịch Dương, em muốn đi uống rượu.”
“… Thầy sẽ không thích em uống rượu.”
“Anh không biết là em đang thất tình sao? Người thất tình muốn uống rượu.” Cô nói đúng lý hợp tình, tùy hứng vô cùng.
Hắn nhìn cô, ánh mắt trong suốt, khóe mắt thoáng nhếch lên, mang theo vẻ quyến rũ trời sinh, đôi môi hồng bóng lúc này kiên cường mím lại, ánh mắt của hắn trở nên thâm trầm không nói gì.
“… Bằng không, anh đi mua bia đến đây, chúng ta uống ngay tại nơi này, được không?” Ánh mắt mang theo hy vọng nhìn hắn, hàng mi thanh tú khẽ chớp mang theo vài phần đáng thương.
Hắn bất động, vẫn nhìn cô, ánh mắt khó dò khó hiểu.
Sau một lúc lâu, hắn đứng dậy.
Tình tiết cẩu huyết cứ như vậy phát triển, nữ nhân vật chính thất tình điên cuồng uống rượu hô to vì sao không ai đến yêu tôi? Sau đó sẽ là cuộc gặp gỡ định mệnh với nam chính, hai người rượu say loạn tính, ừm, sau đó là tình yêu cẩu huyết đầm đìa.
Thẩm Kiều uống rượu, hơn nữa còn uống điên cuồng, cô cũng uống say. Say rồi cảm xúc buông thả xuống, cô cũng theo công thức cẩu huyết bắt đầu say khướt.
“Anh có biết, em tổng cộng kết giao bao nhiêu bạn trai không?” Xử lý xong một lon bia tiếp, đầu cô có chút choáng váng.
Giơ ngón tay ra đếm “Một, hai, ba…”. Giở xong mười ngón tay vẫn không đủ, lại giơ tay hắn lên đếm tiếp, sau một lúc đáng thương hề hề nhìn hắn: “Em không đếm hết được, làm sao bây giờ?” A, làm sao có thể kết giao nhiều như vậy, đến chính mình còn không đếm được.
Trình Dịch Dương vẫn nhìn cô, không mở miệng.
“Tuy rằng, kết giao nhiều bạn trai như vậy, nhưng với Kling, Kling là người em thích nhất.” Cô nghẹn ngào, thân mình tựa lưng vào ghế ngồi, thì thào nói: “Hắn đã nói, đời này chỉ yêu một mình em, vì sao lại lừa gạt em, vì sao?
“Em chỉ là muốn có một người yêu thật lòng, có gì sai đâu chứ? Tại sao từng người bạn trai em kết giao đều không nhìn ra em rất tốt, chỉ nhìn thấy mỗi khuôn mặt em, đâu phải Thẩm Kiều này chỉ có mỗi khuôn mặt để nhìn, những cái khác không quan trọng. Em vốn cho rằng anh ta không giống họ, kết quả thì cũng giống nhau.
Ánh mắt chua xót, tâm cũng xót xa, “Em thực sự thương hắn, rõ ràng không nghĩ đến chuyện muốn kết hôn nhưng vì hắn làm cho em quá nhiều điều khiến em bắt đầu nghĩ, có lẽ lấy hắn cũng không quá tệ, nhưng đến cuối cùng mới phát hiện, thì ra hắn mới là người tệ nhất.” Chua xót cười, “Ở trường học, các bạn gái cho rằng bộ dạng của em là yêu tinh, luôn cướp bạn trai của bọn họ, không ai muốn chơi với em, mà nam sinh thì sao, cũng chỉ tìm mọi cách để khiến em lên giường, rốt cục trên đời này có một người đàn ông chỉ cần một mình em, chỉ yêu chính con ng