[sát hay] [Truyện hay] [ảnh][Góp ý]
Home
Ứng Dụng Game
Ảnh QTV🌙
Bây giờ là:02:08 ~ 2024-11-24
cập nhật: 14:35 03/07/2019
Search | Time:02:08 - 25/11/24|Báo Lỗi | Tập Tin UpLoad (0)| Lượt Xem:

Mẹ và người tôi yêu

nh là người ngoài hành tinh!
Ngần ngừ dừng lại, tôi tiếp tục nói:
-Con luôn cố gắng làm một đứa trẻ ngoan để mẹ có thể tự hào, dần dần bị đông cứng trong vỏ bọc giả dối. Anh Khải là người làm trái tim con rung động, kéo con khỏi cái vỏ khép kín. Con thật tình chịu không nổi nữa vỏ bọc này, con không muốn gượng ép bản thân!
Khi tôi dứt lời, không gian im lìm một cách ngột ngạt, chỉ nghe tiếng khóc của mẹ và tiếng tim đập bất an của tôi. Một lúc lâu sau, giọng mẹ nhẹ nhàng vang lên:
-Ngọc, cái số mẹ nó khổ, từ nhỏ đến lớn không có một ngày vui. Mẹ luôn mong mỏi con được sung sướng. Mẹ nghĩ con cái có vận mạng của nó, làm cha mẹ chỉ nên đứng nhìn, nâng đỡ những khi con cái vấp ngã, nhìn chúng trưởng thành đạt được thành tựu. Là lỗi mẹ vô dụng khiến con không có cha, vì vậy hôm nay mới ra nông nỗi này!
-Mẹ! Không phải như vậy!! Không phải vậy đâu!!!
Tôi ôm chân mẹ, nước mắt ứa ra. Tôi là tội nhân. Là tội nhân. Sao tôi có thể vì yêu thích ích kỷ của bản thân làm mẹ đau lòng đến nhường này?
Bàn tay mẹ nhè nhẹ vỗ đầu tôi, giống như mỗi đêm khi tôi còn nhỏ mẹ hát ru đưa vào giấc ngủ, nước mắt càng chảy nhiều hơn.
-Ngọc, con muốn làm gì tùy con, mẹ chỉ muốn nói một điều. Em gái của con nay cũng được mười chín tuổi rồi, nó xấu hay đẹp, thấp hay cao mẹ cũng không biết. E rằng cả đời này không thể gặp mặt. Mất đi đứa con gái, bà già này không muốn cả đứa con trai cũng không có!
Tôi ôm lưng mẹ, quyết tâm nói:
-Con sẽ không để mẹ một mình đâu! Con sẽ ở mãi bên mẹ!!!
TV……………….TV
Tôi đứng nơi ngã ba đường. Trước đây tôi tham lam cuộc sống vẹn toàn bên mẹ và Khải, đó thật là mộng tưởng.
Đối với người cha mỗi tháng gặp mặt cho tiền xài, con người đâu phải gỗ đá? Tôi đương nhiên có tình cảm ruột thịt, nhưng đồng thời cũng mang mối hận. Nếu như ông không gặp mẹ, lén lút quan hệ rồi sinh ra tôi. Tôi sẽ không mang số phận như thế này, mẹ cũng không phải khổ sở. Nếu như không có tôi, mẹ đã có thể tái giá, làm vợ, cả môt đời an nhàn hạnh phúc. Một phụ nữ dắt theo con nhỏ, có người đàn ông nào thật tâm vui vẻ chấp nhận? Nếu như tôi không sinh ra, sẽ không gặp Khải. Nếu như tôi đừng có mặt trên đời, sẽ không có bất cứ ai đau buồn. Nếu như…nếu như…
Tôi yêu Khải, yêu nhiều lắm. Tin chắc cả đời này anh là người duy nhất tôi yêu. Không có anh, cuộc sống vô vị chỉ là những sắc màu nhợt nhạt ảm đạm.
Nhưng mẹ là người tôi trân quý nhất. Bao nhiêu từ ngữ không đủ diễn đạt tình cảm này. Thân nhân có rất nhiều nhưng qua bao năm tháng hoàn toàn là hai mẹ con nương tựa nhau. Tôi có thể vì mẹ chống lại cả thế giới này. Tôi không phải kẻ ngoan ngoãn, tôi cố gắng hoàn hảo vì mong người ta khen mẹ đã sinh một đứa con tuyệt vời. Khi tôi muốn nổi loạn, trên đời dù là người thân ruột thịt cũng không thể ngăn cản, ngoài mẹ. Từ nhỏ cho đến tận bây giờ, vào những đêm khuya trằn trọc, tôi thường nghĩ vẩn vơ, nếu một ngày mẹ đột ngột biến mất khỏi tầm mắt, nếu một ngày tôi không còn nhìn thấy mẹ…Hình ảnh đáng sợ cả tưởng tượng cũng không dám, tôi cầu mong sẽ không bao giờ thành hiện thực.
Giữa hai người yêu và quý nhất, chọn lựa làm sao đây?
Tôi thương ai nhiều hơn?
TV………………….TV
Ngày hôm sau, tôi gọi điện hẹn Khải tới ghế đá nơi lần đầu gặp, là ngày nghỉ nên cả trường vắng bóng người. Chúng tôi ngồi lặng bên nhau ngắm cành mai rung rinh cánh hoa trước gió.
-Chúng ta gặp nhau cũng được nửa năm rồi nhỉ?
-Phải, thời gian qua nhanh thật.
-….
-Mẹ có trách mắng gì em không?
-Không nhiều lắm.
-Thế thì may quá, anh còn định tới nhà em thuyết phục bác thêm lần nữa.
-Không cần!
Tôi nắm tay Khải, hôn từng đầu ngón tay di chuyển dần đến cổ tay.
-Ngọc, sao vậy?
Đôi môi tôi ngăn chặn câu nói tiếp theo. Anh hơi ngỡ ngàng nhưng rồi cũng hôn đáp lại. Nụ hôn của Khải luôn rất sâu, thường làm tôi có cảm giác ngộp thở. Nhưng hôm nay tôi không muốn rời môi anh, trong một thoáng giây, dại dột nghĩ cùng đứt hơi mà chết trong nụ hôn dài cũng được.
Sau cùng Khải chịu không nổi, đẩy tôi ra. Ánh mắt anh lo lắng nhìn tôi.
-Em thật ra có chuyện gì?
Tôi cố nặn một nụ cười, chắc nó méo mó rất khó coi:
-Chúng ta đừng gặp nhau nữa.
Khải buông tay khỏi vai tôi, trợn tròn mắt. Mất một lúc sau anh mới mở miệng nói:
-Là mẹ em làm áp lực phải không? Nói thật đi, anh không lạ gì vấn đề này! Em đừng yếu đuối như vậy, chúng ta hãy kiên trì, sẽ có ngày làm động lòng mẹ của em!
-Không thể đâu!
-Chưa thử làm sao biết không được?!
Tôi máy móc lắc đầu:
-Khải, anh là người em yêu suốt đời. Sẽ không ai khiến tim em đập trật nhịp như anh. Nhưng chúng ta thật không thể tiếp tục!
-Em…!
Khải vò rối tóc. Trông bộ dạng muốn phát tiết tức giận lại tuyệt vọng của anh, tôi đau khổ bấu chặt tay ngăn nỗi kích động đang dâng trào.
Giọng anh ai oán:
-Tại sao chứ?
Tim tôi như bị một con dao cùn day qua day lại làm vết thương tứa máu, mỗi lần cử động khuôn miệng, cổ họng lại đau buốt:
-Mẹ là người quan trọng nhất đời em. Em sẽ lấy vợ, một người hiền thục nết na chăm sóc cho mẹ. Có thật nhiều con, để đứa bé làm mẹ vui lòng.
-Lấy vợ? Sinh con?
Khải cười khùng khục, đầu cúi thấp, đôi vai trĩu xuống. Tôi chỉ có thể giương mắt nhìn, đã đau đến không còn cảm giác, hô hấp nặng nề.
Lẽ r
<<1 ... 456
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết!
[like__3LIKE - dislike__3DISLIKE]
vote
/ - Phiếu
Link:
BBCode:
Tag:
BÌNH LUẬN - COMMENT
Không Văng Tục, Quảng Cáo, Spam Nếu Bạn Là Người Có Văn Hóa!

6 Cùng Chuyên Mục

6 Bài Viết Ngẫu Nhiên

Lên đầu trang
Ai.☆¨(`•.¸♥.•.♥¸.•´)¨Không☆Vui★Khi(•.•)Lần*Đầu (_._) Gặp♥ Gỡ∩..Ai(¯`v´¯)Không ☆BuồnNếu缁Lỡ鐆 Xa ░Nhau ░▒▓
XtGem Forum catalog