ra phòng ngủ.
Cuộn tròn trong chăn, gối đầu lên vai Alex, vòng tay ôm bụng
– Anh còn bí mật nào giấu em nữa không?
– Bí mật lớn nhất em đã biết rồi còn gì?
– Vậy là còn bí mật nhỏ, bí mật vừa vừa giấu em hả? Vy véo tai Alex.
– Sao em đanh đá thế nhỉ?
– Dám nói em đanh đá à? Nói rồi Vy cắn vai Alex.
Cộc cộc. Cộc cộc
Mọi người đứng ngoài cửa lo lắng không hiểu Vy đã có chuyện gì mà không hay bên trong có hai người đang âu yếm nhau quên thời gian.
– Hình như có người ngoài cửa, để anh ra xem.
– Kệ họ, ở đây với em.
– Có khi mọi người đấy.
– Em không thể ra ngoài đó được. Vy lại bật khóc
– Ngoan nào! Không sao rồi mà!
Điện thoại đổ chuông, Alex thò tay ra khỏi chăn lấy điện thoại của Vy.
– Linh gọi em này.
– Anh nghe đi
– Alo, Linh hả?
– Ủa, Alex hả? Vy đâu? Hai người không sao chứ?
– Vy mệt nên ngủ rồi. Mọi người cứ ăn tối, không cần đợi.CHƯƠNG 21
Sự tránh mặt đầy bí ẩn của Vy và Alex không tránh khỏi sự tò mò của cả đoàn nhưng không ai nói ra. Phần lớn mọi người cho rằng hai người đó còn đang hào hứng trăng mật sớm. Chỉ có Linh thấy khó hiểu, rõ ràng là đã thấy Vy không mặc gì trên người mà, không lẽ hai người đã làm chuyện ấy…
10 giờ tối..
– Em có đói không?
– Không. Anh lại định kiếm cớ rời em hả?
– Kiếm gì, thích thì ra luôn chứ cớ làm gì.
– Ôm em đi.
– Nhưng mà anh đói.
Chưa kịp nói tiếp thì Alex đã bị Vy khóa môi. Alex cả đêm không ngủ được vì đói, Vy không ngủ được vì cứ nhắm mắt là sự việc buổi chiều lại hiện ra.
Gần sáng cả hai mới thiếp đi được một lúc.
7 giờ hơn, Alex rón rén gỡ tay Vy đang ôm bụng mình ra, khẽ nhấc đầu đang gối lên vai mình. Đánh răng, rửa mặt, vuốt sáp, thay quần áo.
Alex lững thững bước vào nhà hàng, bữa sáng tự chọn nhưng cũng phải suy nghĩ một chút xem ăn gì. Bát phở trước đã. Hai miếng bánh mì, pate. Hai miếng bánh ngọt. Hai miếng táo. Một cốc cà phê là ấm bụng rồi. Alex đang rút điện thoại ra gọi Vy dậy thì chợt có người vỗ vai
– Alexxxxx
– Trang hả?
– Sao đi có mình?
– Không, đi với bạn nhưng đói quá nên dậy trước.
– Tui đi với ba mẹ nhưng ăn xong đi dạo rồi. Tui ham ăn nên ngồi lại ai ngờ gặp người quen.
– Mà này, bữa ra Hà Nội bỏ rơi tui ở nhà một tuần, giờ đền đi.
– Muốn đền gì?
– Ra kia chơi chung với tui. Trang chỉ tay về phía piano.
– Lâu không chơi, cứng tay rồi. Alex lắc đầu.
– Không được, hứa chơi chung với tui Heart and Soul rồi. Nói rồi Trang kéo tay Alex đứng dậy lôi đi.
Cả hai ngồi xuống. Trang quay sang Alex:
– Bắt đầu nhe.
Alex khẽ gật đầu. Hai người bốn tay chơi Piano duet
Ting… tìng tìng… ting tìng tìng ting tíng ting…
Bản nhạc vui nhộn kết thúc nhận được sự tán dương của tất cả mọi người có mặt.
– Lâu ngày không chơi mà được như Alex tui cũng muốn. Trang dài giọng.
– Bà kém gì, chưa chơi chung bao giờ, bảo cứ tập riêng bao giờ ghép sau mà cũng có sai nốt nào đâu.
Vy đã chứng kiến tất cả, một cảm giác ghen tị, bực tức dâng lên. Từ lúc Alex rời khỏi tay Vy đã biết nhưng vờ ngủ. Theo chân Alex đến nhà hàng, thấy Alex ăn ngấu nghiến Vy thương lắm vì bắt nhịn chỉ để ở bên cạnh.
Nhưng bao nhiêu lâu rồi chưa bao giờ Alex chơi piano cho Vy nghe, nắp đàn luôn đậy kín. Tại sao hôm nay lại chơi chung với Trang dễ dàng như vậy. Hai người là gì của nhau? Vy nhớ hôm đầu gặp Trang ở nhà Alex, Trang nói hai người chỉ là bạn nhưng Vy không tin.
Vy ghen vì Alex tươi cười vui vẻ với người con gái khác. Alex chỉ được âu yếm, quan tâm một mình Vy mà thôi.
– Ba tui gọi rồi. Ở đây lâu không?
– Chiều nay về, mai còn đi làm.
– Uh, bao giờ vô Sài Gòn nhớ gọi tui nhe. Bye.
– Bye bye.
Alex vừa mở cửa phòng
– Hai người là gì của nhau?
– Em đang nói cái gì đấy? Alex ngạc nhiên
– Hai người là gì của nhau? Vy nhắc lại.
– Em hỏi ai?
– Anh và Trang?
– Là bạn.
– Bạn? Thân thiết quá nhỉ?
– Tại sao đến đó rồi em không ăn sáng?
– Nhìn hai người đủ no rồi.
– Em vớ vẩn vừa thôi. Đã nói không có gì rồi.
– Hãy nói cho biết mối quan hệ thật sự giữa hai người là gì? Vy khóc, nước mắt giàn giụa.
– Anh đã nói rồi, chỉ là bạn thôi.
– Tại sao anh chưa bao giờ chơi piano cho em nghe?
Alex im lặng…
CHƯƠNG 22
Không nói gì, Alex lẳng lặng thu dọn đồ vào vali. Vì cả hai đựng chung đồ vào một chiếc vali nên sau khi thu dọn xong đồ của mình, Alex bắt đầu xếp đồ của Vy.
– Không khiến anh làm. Vy bực dọc.
Vy tức lắm nhưng biết là dỗi Alex thì chẳng được gì mà người thiệt lại là mình nên nàng ngúng nguẩy vậy thôi. Vụ piano này chắc lại là một bí mật nào nữa đây, từ từ rồi hỏi cung sau cũng được.
Rời khu resort, Vy vẫn khoác tay Alex vui vẻ cùng mọi người. Chỉ có Alex hầu như không nói năng gì, chỉ thỉnh thoảng gật đầu hay khẽ cười với ai đó.
Cả chuyến bay, Alex nhắm mắt khiến Vy không rõ là ngủ thật vì đêm qua đói quá không ngủ được hay cố tình tránh ánh mắt của Vy.
Về đến nhà, Alex kéo vali vào phòng mình mà giờ đây đã thành phòng hai đứa. Không khí nặng nề, bỏ Vy ở lại dỡ đồ, Alex đi ra ngoài.
…
Vy nghe thấy tiếng piano. Bước ra phòng khách, Alex đang ngồi đó, chơi “River flows in you”. Nhìn Alex say sưa nhưng khuôn mặt vẫn nguyên vẻ lạnh lùng từ lúc rời resort. Những ngón tay lướt trên phím đàn, giờ thì V