The Soda Pop
[sát hay] [Truyện hay] [ảnh][Góp ý]
Home
Ứng Dụng Game
Ảnh QTV🌙
Bây giờ là:16:40 ~ 2025-10-29
cập nhật: 09:57 01/01/2020
Search | Time:16:40 - 29/10/25|Báo Lỗi | Tập Tin UpLoad (0)| Lượt Xem:

Hàng Xóm

ông cao hơn Vy nhiều, chỉ khoảng 5cm. Vy có chiều cao khiêm tốn 1m53 vậy là hắn khoảng 1m6. Con trai gì mà lùn tịt. Lại cái mùi nước hoa đó, phải nói là thơm không chịu được. Vy khẽ hít hà. Cô nàng đi cùng hắn cũng chỉ tầm tầm như Vy, giầy bệt, quần sooc bò và cũng áo phông trắng trễ vai. Hắn xách một túi đồ lớn và một tay kéo chiếc vali, còn trong tay cô nàng là vài túi đồ nho nhỏ. Mở cửa căn hộ, Vy khẽ ngoái đầu nhìn theo. Cánh cửa đóng lại và Vy bước vào nhà. Chợt nhận ra bỏ quên một túi đồ trên xe, Vy vội vàng mở cửa thì đúng lúc bắt gặp cô nàng kia kiễng nhân hôn vào má tên đội mũ. Hắn nói vài ba câu gì đó với cô nàng rồi chào tạm biệt và bước ra phía thang máy. Vậy là hàng xóm mới của Vy là cô nàng xinh xắn kia.
Lần này trong thang máy chỉ có Vy và tên đội mũ. Hắn không cúi mặt mà luôn nhìn thẳng. Rốt cuộc thì Vy vẫn chưa nhìn được chính diện khuôn mặt, vẫn chỉ là phía nghiêng bên trái, nhìn kỹ thì thấy rất trắng, hắn có một làn da gọi là trắng không tì vết đến mức Vy cũng phát ghen. Mùi nước hoa vẫn khiến Vy thích thú. Xuống đến tầng để xe, Vy bước về phía chiếc Mercedes màu đỏ sang trọng của mình, vừa mở cửa xe để lấy túi đồ thì vèo, một chiếc xe máy cũng màu đỏ phóng qua, xe số, dòng phổ thông nhưng mùi nước hoa và chiếc khuyên bên trái khiến Vy nhận ra chính là hắn – tên đội mũ. Phía cửa hầm có ánh nắng, tóc hắn màu nâu.
CHƯƠNG 2
Vy chưa có cơ hội nào nói chuyện với hàng xóm mới nên rất tò mò. Thỉnh thoảng mới thấy cô bé đó ra ngoài. Vy tìm cơ hội tiếp xúc để thỏa hiếu kỳ, một phần muốn dò hỏi về tên đội mũ kia.
Đã một tuần trôi qua kể từ khi hàng xóm mới chuyển đến, hôm nay Vy mới lại có thời gian lên tầng 25 ngắm nhìn thành phố ban đêm. Chợt nhận ra cô bé hàng xóm cũng đang đứng lặng lẽ trong không gian ấy. Thầm nhủ cơ hội đây rồi, Vy tiến lại gần:
– Xin chào! Chúng ta ở cùng tầng nhưng chưa có dịp nào nói chuyện.
– Chào bạn. Cô bé nói tiếng miền Nam.
– Bạn không phải người Hà Nội à?
– Không, mình ra ngoài này có chút việc thôi, tuần sau mình về Sài Gòn rồi.
Vy ngạc nhiên hết sức, vậy thì rốt cuộc chủ căn hộ kia là ai nếu không phải cô bé này.
– Vậy bạn không phải là chủ nhà đó hả?
– Không, đó là của bạn mình. Cậu ấy đi vắng nên cho mình ở nhà cũng là trông giúp luôn. Cô bé khẽ mỉm cười.
Hừ, vậy là một trong những tên hôm trước chuyển đồ đến rồi. Vy lục lại trí nhớ ấn tượng của một tuần trước.
– Bạn cũng biết cậu ấy đấy. Cô bé khẽ cười tinh nghịch.
– Hôm tụi mình gặp nhau trong thang máy đó.
Vy nhớ ra rồi, thì ra chủ nhà là tên đội mũ đó. Vốn định hỏi về tên đó, cơ hội đến Vy liền chớp lấy.
– Cậu đội mũ đó hả. Mũ che kín nên không thấy mặt. Vy giả vờ.
– Bữa đó, cậu ấy bị mèo cào nên hơi rách da mặt, sợ mọi người thấy nên phải đội mũ để che. Cậu ấy sợ bị “xấu” trong mắt mọi người. Cô bé cười âu yếm khi nhắc đến tật của tên đội mũ.
Đến lúc này đã khẳng định được tên đội mũ chính là hàng xóm mới của mình, Vy muốn tìm hiểu trước xem hắn là người như thế nào còn biết đường chuẩn bị.
– Vậy là từ tuần sau tớ sẽ phải gặp mặt tên đó hàng ngày rồi. Vy nhăn nhó.
– Cậu ấy không đáng sợ vậy đâu. Cô bé biện minh ngay.
– Nếu tiếp xúc lâu sẽ thấy cậu ấy dễ gần và tốt bụng lắm.
– Là sao? Vy vờ ngây ngô.
– Cậu ấy luôn giúp đỡ bạn bè hết mức có thể, đôi khi còn bị người khác lợi dụng. Mình ra ngoài này, tính nhờ cậu ấy thuê giúp khách sạn vậy mà cho mình mượn nguyên căn nhà, đợt này cậu ấy đi Thái nên nhờ mình trông luôn.
Vy nghĩ “đi Thái, vậy rốt cuộc hắn làm nghề gì nhỉ?”
– Vậy cậu ta làm nghề gì?
– À, cậu ấy làm rất nhiều nghề. Có thể gọi cậu ấy là nhà báo, hướng dẫn viên du lịch, hay thậm chí nghệ sĩ. Cậu ấy đang làm full time cho một công ty du lịch, đợt này tranh thủ dẫn mấy đoàn đi Thái kiếm thêm, ngoài ra cậu ấy còn viết bài cho một tạp chí bất động sản, kiến trúc sư tương lai đấy.
– Chà. Vy hơi ngạc nhiên.
– Sương xuống rồi, tụi mình xuống đi. Ở trên này dễ bị cảm lạnh lắm, Alex nói vậy.
– Alex là ai ?
– Là hàng xóm của bạn đó.
– Tên đó là người nước ngoài à ?
– Không, Việt 100% nhưng đấy là cái tên mà cậu ấy thích mọi người gọi.
– Vậy tên thật của hắn là gì ?
– Mình không biết. Cô bé úp mở.
– Cậu ấy nói, khi lên tầng này ngắm thành phố về đêm đẹp lắm nên hôm nay mình mới lên đây.
– Hắn cũng có sở thích giống mình. Mà hắn đến đây lúc nào mà biết nhỉ ??
Hai người xuống tầng dưới, Vy rất muốn vào xem căn hộ của hắn nhưng không biết mở lời thế nào. Còn cô bé thì hồn nhiên đi về cuối hành lang và cánh cửa khép lại, Vy đứng đó trân trân nhìn cánh cửa.
CHƯƠNG 3
Lại mấy ngày nữa trôi qua Vy không được gặp cô bé miền Nam để hỏi thêm tin tức của tên đội mũ Alex. Mai đã thứ sáu rồi, cuối tuần cô bé không ở đây nữa, có muốn dò la cũng chịu. Tối thứ năm đó, Vy mạnh dạn gõ cửa căn hộ cuối hành lang. Cô bé mở cửa :
– Chào bạn ! Có chuyện gì không ?
– À, mình mua cho bạn mấy hộp ô mai. Lý do của Vy mới hợp lý làm sao.
– Ô ! Cảm ơn bạn, mình cũng đang định đi mua một ít về làm quà. Hết bao nhiêu để mình gửi ?
– Coi như mình tặng bạn nhe, hàng xóm 2 tuần của mình.
– Bạn thật tốt. Mặc dù không phải nhà của mình nhưng nếu không ngại mời bạn vào. Cô bé dè
<<1234 ... 20>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết!
[like__4LIKE - dislike__4DISLIKE]
vote
/ - Phiếu
Link:
BBCode:
Tag:
BÌNH LUẬN - COMMENT
Không Văng Tục, Quảng Cáo, Spam Nếu Bạn Là Người Có Văn Hóa!

6 Cùng Chuyên Mục

6 Bài Viết Ngẫu Nhiên

Lên đầu trang
Ai.☆¨(`•.¸♥.•.♥¸.•´)¨Không☆Vui★Khi(•.•)Lần*Đầu (_._) Gặp♥ Gỡ∩..Ai(¯`v´¯)Không ☆BuồnNếu缁Lỡ鐆 Xa ░Nhau ░▒▓