Pair of Vintage Old School Fru
[sát hay] [Truyện hay] [ảnh][Góp ý]
Home
Ứng Dụng Game
Ảnh QTV🌙
Bây giờ là:06:03 ~ 2024-11-22
cập nhật: 09:57 01/01/2020
Search | Time:06:03 - 23/11/24|Báo Lỗi | Tập Tin UpLoad (0)| Lượt Xem:

Bởi vì quá đau – Xin em đừng khóc

vui đến lạ. Chẳng lẽ nào……
– Không, không đúng…..làm gì có.
Nó lắc đầu tự độc thoại một mình, Kim quay sang thắc mắc
– Cô bị ma nhập hả
– Không có gì.
Nó toe toét cười….
Đêm đấy, nó với Kim đi chơi đến khuya. Trời mùa hè nắng ấm, thịt nướng barbeque được nó tận dụng đến tối khuya, mùi thơm của thịt cứ bốc lên làm nó không thể nào cưỡng lại. Ăn, ăn tiếp rồi lại ăn nữa. Những hàng quán bên đường, nó đều rũ rê Kim vào.
Chiếc xe của nó vừa rời khỏi quán cũng là lúc đồng hồ điểm 2 giờ sáng, giờ này mà cứ như 10 giờ tối ở Việt Nam, còn khá đông đúc mới lạ. Đi ngang qua dãy phố cổ ở Anh, chen chúc nhau với khách du lịch , nó va phải một người đàn ông, không nhìn rõ mặt, chỉ biết là rất to con, có vẻ như người ở Anh
– Á…….đi đứng gì kỳ thế không biết.
– Xin lỗi, xin lỗi.
Người đàn ông vụt đi mang theo những tiếng xin lỗi nhỏ ….Nó chẳng để ý, Kim vẫn vịn vai nó và liếc sơ qua người đàn ông ấy…….
– Ê cái quán cá viên này ngon nè, vào ăn đi
– Cô lúc nào cũng thế
Một mình nó xử lý hết 5 dĩa cá viên to với 2 túi khoai tây chiên đầy . Nó tìm cái túi để lấy tiền, nhưng …..
– Thấy cái ví của tui đâu không ?
– Ai biết cô, để đâu sao giờ hỏi tôi.
– Ủa mới đây mà, hồi đi ngang qua khu phố tới đây vẫn còn mà.
– Hay….có khi nào……..
– Chời ơi, ăn cắp hả ????
Nó la thật to đển nỗi ai cũng ngoái nhìn nó mà chẳng hiểu nó nói cái gì.
Nó thấy mình bị hố, đành ngồi đơ xuống và thì thầm với Kim với nét mặt lo lắng
– Ăn cắp hay tôi đánh rơi.
– Trong đó có gì quý giá không ?
– Có, có nhiều lắm, tiền, $, bảng anh….chiếc nhẫn đính hôn với giấy tờ tùy thân, Passport tui để ở căn hộ, không bị mất.
– Vậy là chính hắn rồi
– Anh nói ai ????
– Cái thằng cha đụng phải cô đó.
Lúc ấy tôi thấy hắn cầm trên tay cái ví, nhưng tôi lại không nghĩ rằng cái ví của cô, tại từ khi bước ra khỏi nhà, cô chỉ xách đúng có cái túi, có ai biết đâu
– Tôi cầm cái ví ra khi đi mua quà lưu niệm. Chời, chết thật rồi….Làm sao bây giờ…..
———————————————————
– Có phải con bé này không ?
– Chính nó đấy
– Tôi thấy nó đi với 1 thằng, không biết là nam hay nữ.
– Nó là con tỉ phú giàu nhất đông nam á đấy, bắt được nó trong tay mà đòi tiền chuộc…chúng ta giàu to. Hehehe…..
Cả đám cười lớn, từng chiếc cốc bia cứ thế va đụng vào nhau, hôm nay đám đó được 1 món hời, những thứ giá trị …..Và còn 1 thứ giá trị hơn, đó là Nguyễn Hoàng Ngọc Linh ……
– Theo dõi nó sát sao cho ta, hãy làm ngay nếu có cơ hội.
Nó ra về, mặt tiu nghỉu buồn xo. Kim xoa đầu nó như đứa trẻ con mất kẹo
– Thôi ngoan, đừng buồn nữa, của đi thay người, ông bà ta hay nói thế. Cô đừng khóc. Mấy cái đó kiếm lại mấy hồi. Cái mạng cô lo giữ đi, mất cái đó là mất luôn
– Ăn nói chiện, ghê gớm hết sức.
Nó được an ủi một phần nào, nhưng sao lòng nó chẳng bao giờ được yên thế nhỉ ? Nó lo sợ điều gì đó. Lần đầu tiên, nó chợt tìm lấy tay Kim mà nắm chặt, Kim nhìn nó bất ngờ.
– Để im đi , tôi muốn biết rằng có một người bên cạnh tôi ngay bây giờ. Nó thiếp đi trên xe….Tỉnh giấc đã quá trưa, nó mệt mỏi ngẩng cao đầu dậy, hết hồn khi trước mắt nó là 1 người đàn ông lạ mặt.
– Anh….anh …là ai ….????
– Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Hoàng, người sẽ làm bảo vệ cho cô. Kim đã mướn tôi để giúp đỡ cô. Bởi vì Kim không thấy hài lòng về nơi đây, nhất là khi cô bị mất chiếc ví quí giá.
– Sao…..sao…anh lại biết tôi mất ví ?
Hoàng lờ lững trả lời
– À, Kim đã nói tôi nghe. Làm bảo vệ cho cô thì những chiện đó tôi phải biết
Cái dáng người của hắn ta cứ cao cao, to to đến vạm vỡ. Người lai Italia có khác, mắt xanh mũi cao tóc nâu nâu. Thật là bao ước mơ của nhiều người. Kim đẫy cửa bước vào , tươi cười với nó
– Hôm nay đi nhà thờ nhé, sẵn tiện ghé thăm ngôi nhà của bố tôi ở ven biển, đẹp lắm. Bố tôi đi Pháp rồi
Nó hí ha hí hững kéo tay Kim nũng nịu.
– Thế có ở lại không nhỉ ?
– Nếu cô muốn.
Hoàng nhìn 2 người, ánh mắt anh ta lạ. Thật sự lạ. Một thái độ gì đó không rõ nét, nó thoáng nhìn sơ qua là thế. Nhưng niềm vui lấn át đi tất cả, nó chẳng để ý.
Chiếc xe Lamborghini cứ lướt qua những con đường dài hun hút , những vực sâu thẳm . Dưới kia là mặt biển lăn tăn gợn sóng. Những dãy nhà biệt thự thấp thoáng tạo nên 1 vẻ đẹp huyền bí lại càng hấp dẫn tính tò mò của nó hơn rất nhiều. Những rừng thông san sát nhau, ánh nắng nhẹ chiếu khẽ lên má nó. Kim nhìn nó cười âu yếm.
– Sao dạo này tôi thấy cô đẹp lạ ?
– Lạ là sao ?
– Là đẹp á
Kim chỉ tay về phía biển cả, một ngôi nhà trắng toát . Nỗi bật nhất trong những ngôi nhà
– Nhà tôi đó, đẹp không ?
Nó trố mắt nhìn, không ngại mắt chữ o mồm chữ a .
– Đẹp, sao mà đẹp dữ thế ? Có ai cho tôi biết cái ông kiến trúc sư ngôi nhà này không ?
– Tôi chứ ai mà hỏi
– Cái gì ? là anh à ? Sao….sao….anh giỏi thế.
– Nghề tôi mà
Ngôi nhà đẹp thật , kiến trúc cao ráo lại rộng rãi, cảm giác như ở nhà vậy á. Tất cả, những thứ nhỏ nhất đều làm bằng thủy tinh trắng muốt như trong truyện cổ tích.
– Cô yên tâm, còn nhiều cái hay lắm . Bạn tôi ở đây khá nhiều. Ở lại ăn trưa nghỉ ngơi rồi ra tắm biển. Chút tối tôi dẫn đi đốt lửa trại
N
<<1 ... 1011121314 ... 31>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết!
[like__4LIKE - dislike__4DISLIKE]
vote
/ - Phiếu
Link:
BBCode:
Tag:
BÌNH LUẬN - COMMENT
Không Văng Tục, Quảng Cáo, Spam Nếu Bạn Là Người Có Văn Hóa!

6 Cùng Chuyên Mục

6 Bài Viết Ngẫu Nhiên

Lên đầu trang
Ai.☆¨(`•.¸♥.•.♥¸.•´)¨Không☆Vui★Khi(•.•)Lần*Đầu (_._) Gặp♥ Gỡ∩..Ai(¯`v´¯)Không ☆BuồnNếu缁Lỡ鐆 Xa ░Nhau ░▒▓